[Fanfic Đông Cung] Nghịch Lửa
  • Lúc Lí Thừa Ngân bước vào điện, sắc trời bên ngoài vẫn còn một màu xanh trong, tay trái hắn xách theo một túi lớn bánh mật - loại bánh chỉ có ở quê hương Tiểu Phong, khi nha hoàn nhìn thấy hắn, vừa định khom người xuống hành lễ đã bị hắn chắn ngang, làm động tác “nhỏ thôi” để chặn nàng ta. Liếc thấy ánh mắt nàng ta mông lung sợ sệt, tuy nhiên Lí Thừa Ngân cũng không mấy để ý, đi thẳng vào trong, nha hoàn phía sau muốn tiến lên để ngăn cản, nhưng lực bất tòng tâm, dù sao người này cũng là Thái tử, nàng ta chỉ là một nha hoàn thấp cổ bé họng, làm sao dám tiến lên phía trước nói lời nào.
  • Nha hoàn
    Nha hoàn
    Thái tử… Hay là để nô tì vào trong bẩm báo với Thái tử phi một tiếng.
  • Lí Thừa Ngân cứ ngỡ giống như bình thường, tâm trạng vui vẻ phấn khởi nói:
  • Thái tử Lí Thừa Ngân
    Thái tử Lí Thừa Ngân
    Không cần đâu, ngươi cứ làm việc của mình đi. Ta có thể tự vào, không cần kinh động nhiều đến nàng ấy, cứ để nàng ấy bên trong, ta tự mình tiến vào.
  • Nha hoàn
    Nha hoàn
    Nhưng mà…
  • Lí Thừa Ngân đảo mắt nhìn qua một vòng, cảm thấy có chuyện không bình thường, sau đó lại liếc mắt nhìn sang xung quanh, tứ bề vắng lặng, Thừa n điện của Thái tử phi từ khi nào lại vắng người như vậy?
  • Thái tử Lí Thừa Ngân
    Thái tử Lí Thừa Ngân
    Sao hôm nay chỗ này lại vắng vẻ như vậy, không phải đã có chuyện gì xảy ra đấy chứ? Thái tử phi đâu?
  • Nhìn tình hình này, chẳng lẽ Tiểu Phong lại có ý định cắm lên đầu hắn cái sừng? Tuy nhiên suy nghĩ này chỉ vừa mới xẹt ngang qua, đã triệt để bị hắn triệt bỏ. Phẩm hạnh của nàng đoan chính, lại còn là nữ tử của hoàng gia, nàng tuyệt đối sẽ không làm những chuyện vụn vặt sau lưng hắn như vậy, hơn nữa nữ tử Tây Lương của nàng lấy gà theo gà, lấy chó theo chó, tuyệt đối sẽ không có chuyện phản bội lại phu quân, cho dù có nguyện ý thành hôn hay không?
  • Nha hoàn
    Nha hoàn
    Bẩm Thái tử điện hạ, Thái tử phi… Thái tử phi đang ở bên trong điện ạ.
  • Thái tử Lí Thừa Ngân
    Thái tử Lí Thừa Ngân
    Có thật là như vậy không?
  • Nha hoàn gật đầu, sợ sệt hệt như một con thỏ con.
  • Lí Thừa Ngân gật đầu, sau đó đi thẳng một mạch vào trong, hắn muốn nhìn xem thử nữ nhân ở bên trong tẩm điện kia có gì giấu giếm hắn mà phải thận trọng dè dặt như vậy.
  • Tuy nhiên khi hắn chỉ vừa mới đi đến trước cửa điện đã nghe thấy tiếng cười khúc khích của Tiểu Phong, xem ra có vẻ nàng vô cùng vui vẻ.
  • Máu nóng trong người Lí Thừa Ngân sôi sùng sục, từ trước đến nay có bao giờ nàng ở trước mặt hắn mà vui vẻ thế đâu, chuyện này... quả thật là vô cùng lạ lùng! Lẽ nào tên Cố Kiếm đó lại dám mò đến điện của hắn? Không được, hắn không cho phép chuyện này xảy ra.
  • Thái tử Lí Thừa Ngân
    Thái tử Lí Thừa Ngân
    Khúc Tiểu Phong!
  • Tay hắn nắm thành quyền, nụ cười trên môi tái nhợt, ánh mắt vô hồn thất thần, dường như hắn muốn xuyên qua chiếc cửa kia mà bóp chết tên Cố Kiếm. Lý Thừa Ngân hùng hùng hổ hổ bước vào, nụ cười trên khuôn mặt cũng vì thế mà lạnh dần.
  • Tiểu Phong vẫn đang vui vẻ, bất chợt bị giọng nói lạnh như băng của hắn làm cho khó chịu, tâm trạng cũng vì thế mà không vui, nhíu mày tỏ ý ghét bỏ.
  • Triệu Sắc Sắc vốn đang ngồi bên cạnh thu nàng vào tầm mắt, chăm chú nhìn Tiểu Phong mãi.
  • Bất chợt cũng nghe thấy tiếng của Lí Thừa Ngân, dĩ nhiên nàng ta cũng không thể nào ngờ được Lí Thừa Ngân cũng đến nơi này vào lúc này. Tuy nhiên nàng ta lại càng bất ngờ hơn với thái độ của Tiểu Phong. Nhìn ánh mắt như băng như tuyết, sự chán ghét không hề che giấu ấy, không hiểu vì sao chính nàng ta lại cảm thấy bản thân mình có phần vui vẻ.
  • Có lẽ... Có lẽ vì Lí Thừa Ngân là người trong mộng của nàng ta hay sao?
  • Hai nữ nhân ngẩng đầu nhìn hắn, chờ mong những lời tiếp theo của hắn, còn về phía Lí Thừa Ngân cũng không ngờ sẽ nhìn thấy màn này, bàn tay vốn đang siết chặt thành quyền của hắn cũng như bị người ta dội xuống một gáo nước lạnh... Không ngờ...
  • Trước mắt hắn, Triệu Sắc Sắc yếu đuối ủy mị đang đút một miếng màn thầu vào miệng của Tiểu Phong, ánh mắt đầy sự chờ mong. Còn Tiểu Phong của hắn cũng như thế, không hề phản kháng hay khó chịu mà nghiêng người về phía Triệu Sắc Sắc để nàng ta dễ dàng móm cho nàng.
  • Chuyện này... Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy? Hai người này chẳng phải ghét nhau đến mức không đội trời chung hay sao? Sao bây giờ lại có vẻ giống như đã thân quen với nhau từ lúc nào chẳng rõ vậy?
  • Dĩ nhiên màn này khi lọt vào tầm mắt của Lí Thừa Ngân, não bộ của hắn nhất thời khó có thể tiếp nhận được, chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng chầm chậm liếc mắt nhìn sang hắn, sau đó lại như không hề có chuyện gì xảy ra mà ăn tiếp miếng màn thầu còn đang dang dở.
  • Vẫn là Triệu Sắc Sắc phản ứng nhanh nhạy hơn, nàng ta kéo tay Tiểu Phong quỳ xuống hành lễ với Lí Thừa Ngân. Mà toàn bộ màn này đều rơi vào mắt của Lí Thừa Ngân như một sự bất ngờ, giống như nhìn thấy một vở kịch rất xa lạ.
  • Triệu Sắc Sắc
    Triệu Sắc Sắc
    Sắc Sắc tham kiến Thái tử điện hạ!
  • Tiểu Phong
    Tiểu Phong
    Tiểu Phong tham kiến Thái tử điện hạ!
  • Lí Thừa Ngân giống như bị người khác điểm huyệt, không thể động đậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn về trước mắt. Chờ đến khi Tiểu Phong nhíu mày vì đã để nàng hành lễ quá lâu, hắn mới kịp phản ứng ngồi bật dậy đỡ tay nàng ấy. Triệu Sắc Sắc nhìn thoáng qua bàn tay của hắn đang đặt ngang eo Tiểu Phong, bất giác lại cảm thấy buồn bực.
  • Tiểu Phong
    Tiểu Phong
    Chàng đến tìm Sắc Sắc à? Sao chàng biết nàng ấy ở đây với thiếp?
  • Tiểu Phong thông minh gài hắn vào câu hỏi này, sau đó lại đắc ý nhìn bộ dạng có hơi bối rối của hắn. Nàng như nhìn thấy hàng triệu tinh tú đang rơi xuống trước mắt mình.
  • Triệu Sắc Sắc
    Triệu Sắc Sắc
    Chắc chắn là Thái tử điện hạ tới thăm Thái tử phi, trước khi ta đến đây đã quan sát rất kĩ, chắc chắn không có ai để ý rồi.
  • Triệu Sắc Sắc ngập ngừng một chút, rồi nhìn sang chỗ Lí Thừa Ngân, liếc thấy bánh mật ở trong giỏ, ý cười càng thêm đậm.
  • Triệu Sắc Sắc
    Triệu Sắc Sắc
    Hơn nữa thiếp ở trong Thanh Loan điện cũng đã lâu, từ ngày bị cấm túc đến giờ Thái tử điện hạ vẫn không hề có ý định lui tới nên chắc chắn không phải đến để tìm thiếp rồi.
  • Tiểu Phong nghe Triệu Sắc Sắc nói xong, cũng có hơi giật mình, nhìn khoé mắt nàng ta giật giật, có lẽ đây chính là ganh tị với nàng rồi? Ghen chăng?
  • Tiểu Phong
    Tiểu Phong
    Triệu Lương Đệ đừng nói thế, Thái tử vẫn ngày đêm mong nhớ đến cô, chàng ấy mấy hôm nay cũng không lui tới Thừa Ân điện để dùng bữa trưa, ta còn tưởng chàng ấy muốn đến chỗ của nàng để thăm nàng, không ngờ hóa ra người lại vô tình không đến đó? Chẳng lẽ chỉ mới thành hôn chưa đến một tháng, chàng đã định nạp thê hay sao?
  • Vĩnh Nương
    Vĩnh Nương
    Công chúa... Thái tử phi... Mấy hôm nay Thái tử bận chuyện đại sự xã tắc nên mới không tiện đến thăm người, người đừng nói thế sẽ khiến Thái tử điện hạ không vui.
  • Vĩnh Nương nhỏ giọng nhắc nhở nàng, dẫu sao đi chăng nữa thì người ta cũng là Thái tử Đương triều, sao có thể để Thái tử phi muốn nói gì thì nói đây?
  • Tiểu Phong lắc đầu, tỏ ý không sao cả, nàng không cần phải lo.
  • Lí Thừa Ngân hắng giọng.
  • Thái tử Lí Thừa Ngân
    Thái tử Lí Thừa Ngân
    Sắc Sắc, sao nàng lại ở đây, không phải nói nàng sẽ bị cấm túc thêm ba ngày nữa hay sao?
  • Triệu Sắc Sắc
    Triệu Sắc Sắc
    Sắc Sắc lo lắng cho sức khỏe của Thái tử phi nên đến đây. Mong Thái tử trách tội!
  • Lí Thừa Ngân thoáng nhìn sâu vào mắt nàng ta, muốn nhìn xem nàng ta có nói dối hay ấp ủ âm mưu thâm độc gì hay không, tuy nhiên hắn vẫn chưa nhìn thấy bất kì điểm khác thường gì. Không đợi hắn trả lời, nàng đã nói tiếp:
  • Triệu Sắc Sắc
    Triệu Sắc Sắc
    Vậy còn Thái tử... Người cũng giống thiếp hay sao?
  • Lí Thừa Ngân cũng không trốn tránh, trực tiếp đáp lời:
  • Thái tử Lí Thừa Ngân
    Thái tử Lí Thừa Ngân
    Đúng vậy, mấy hôm nay ta có chút chuyện bận nên hôm nay đến đây tìm Tiểu Phong xem sức khỏe nàng ấy thế nào. Thật không ngờ, lại có thể gặp được nàng ở đây?
  • Triệu Sắc Sắc
    Triệu Sắc Sắc
    Thiếp cũng không ngờ sẽ gặp được điện hạ ở đây!
  • Tiểu Phong
    Tiểu Phong
    Được rồi được rồi, đừng làm khó nhau nữa.
  • Tiểu Phong
    Tiểu Phong
    Nếu thái tử đã đến đây, vậy hãy cùng với thiếp và Sắc Sắc dùng bữa đi.
  • Lí Thừa Ngân gật đầu, ngồi vào bàn ăn. Không khí trên bàn càng lúc càng lạ lùng, càng lúc càng đặt biệt.
  • Một bữa cơm này phải ăn trong cảnh lòng không yên, thật sự cũng rất khó nuốt.
  • Ai nấy cũng đều cất giữ trong lòng những tâm tư riêng cả. Chẳng ai là thật tâm ăn hết bữa ăn này.
  • Mà thái độ của Triệu Sắc Sắc và Lí Thừa Ngân vẫn là ám muội nhất. Rõ ràng là Sắc Sắc, nhưng Lí Thừa Ngân lại phát hiện mới mấy hôm không gặp, người dường như đã thay đổi rất nhiều.
  • Thái tử Lí Thừa Ngân
    Thái tử Lí Thừa Ngân
    Sau này nàng đừng chạy đến đây nữa, dù sao nàng cũng đang bị cấm túc, làm vậy nếu để mẫu hậu biết được sẽ không hay.
  • Lí Thừa Ngân chọc đũa vào một miếng há cảo, khẽ dặn dò.
  • Từ trước đến giờ Triệu Sắc Sắc vẫn luôn là người hiểu chuyện, sao lần này lại bất chấp quy tắc như vậy chứ?
  • Tiểu Phong
    Tiểu Phong
    Chàng không cần phải lo, chuyện hôm nay Sắc Sắc đến đây, thiếp đã giúp nàng ấy giấu đi rồi.
  • Lí Thừa Ngân nghe nàng nói vậy, tựa như nhìn thấy một thứ gì đó lạ lẫm lắm vậy. Ngẩng phắt đầu nhìn nàng.
  • Tiểu Phong
    Tiểu Phong
    Không phải Thái tử muốn chúng ta tỉ muội tình thâm sao? Sao bây giờ lại có biểu hiện như vậy?
  • Thái tử Lí Thừa Ngân
    Thái tử Lí Thừa Ngân
    Không... Nhưng vừa nãy nàng gọi nàng ấy là gì? Sắc Sắc à? Từ khi nào hai người lại thân thiết đến vậy?
  • Còn gọi hẳn tên thân mật như vậy chứ?
  • Tiểu Phong
    Tiểu Phong
    Thiếp học theo chàng bảo bọc cho nàng ấy thôi, có gì lạ hay không?
  • Vừa nói, nàng vừa gắp thêm một miếng thịt cừu cho vào bát Triệu Sắc Sắc.
  • Tiểu Phong
    Tiểu Phong
    Nào Sắc Sắc, ăn nhiều một chút, ta thấy dạo gần đây cô hơi gầy hơn thì phải. Bọn nha hoàn ở Thanh Loan điện không chăm sóc cô tốt hay sao?
  • Triệu Sắc Sắc
    Triệu Sắc Sắc
    Tiểu Phong, cô đừng lo, ta sống trong đó rất tốt. Cô cũng ăn món này nhiều một chút đi, đây là hôm qua ta đã cất công dành rất nhiều thời gian mới học được đó!
  • Thái tử Lí Thừa Ngân
    Thái tử Lí Thừa Ngân
    ???
  • Vĩnh Nương
    Vĩnh Nương
    ???
  • A Độ
    A Độ
    ???
  • Cẩm Nhi
    Cẩm Nhi
    ???
  • Cả căn phòng chỉ có vài người, nhưng ai nấy cũng đều bị thái độ ân cần của hai người bọn họ doạ cho sợ hãi...
  • Rốt cuộc vẫn không ai hiểu đang có chuyện gì xảy ra?
14
Chương 45